Mỗi con chữ của Thi sĩ Bàng Sĩ Nguyên về miền núi và dân tộc như sự tri ân vùng đất chiến khu cách mạng, nơi mà Ông gắn bó suốt thời trai trẻ, trong những tháng năm gian khổ.
Sau những biến động của cuộc sống, con người có xu hướng tìm kiếm sự kết nối lại với nội tâm, hiểu rõ bản thân mình hơn. Quá trình đó không hề dễ dàng.
Người đọc cũng sẽ bị cuốn hút bởi một phong cách tự sự liêu trai hiện đại, nơi “Tôi” và “Hắn” thay nhau kể chuyện, đối thoại, giằng xé, chiếm lĩnh và phủ định lẫn nhau.
Thi sĩ Cầm Giang (1931-1989) tên khai sinh là Lê Gia Hợp, sinh ngày 2-5-1931, quê quán thôn Nguyệt Viên, xã Hoằng Quang, huyện Hoằng hoá, tỉnh Thanh Hoá. Ông vốn xuất thân trong một gia đình khá giả nên được học hành tử tế, nhưng vì hủ tục phong kiến nên mới 11 tuổi Lê Gia Hợp đã phải lấy vợ.
Nhìn chung cốt truyện của các truyện thơ này đều theo một mô tuýp chung: Trai gái yêu nhau mà không lấy được nhau và cuối cùng phải tìm đến cái chết (Tìm về mường ma để gặp nhau). Song mỗi tác phẩm lại có tình tiết khác nhau. Tựu trung đều lên án chế độ phong kiến: cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, không được phép tự do hôn nhân.
Dù kết thúc như thế nào, nhưng ẩn chứa bên trong tâm hồn những người phụ nữ ấy là một sức sống tiềm tàng; khát vọng hạnh phúc chính đáng mãnh liệt. Đó cũng chính là ý thức về nữ quyền của họ.
Bằng những trang viết của người lính đầy kinh nghiệm, nhà văn đã cho độc giả thấy sự mưu lược của các tướng lĩnh Quân đội nhân dân Việt Nam trong việc kéo giãn đội hình địch.