Nhà của gia đình nhà thơ Nguyễn Bùi Vợi nằm trong ngõ 32 đường Tô Ngọc Vân quận Tây Hồ. Dọc hai bên đường vào nhà nào nhà nấy to, cao ngất ngưởng. Ngôi nhà của nhà thơ nhỏ, thấp hơn.
Một sớm tôi đứng chờ xe, Nguyễn Nhuận Hồng Phương cưỡi chiếc mô tô nhãn hiệu Hon da Maseti to kềnh màu nhũ xám dừng trước tôi, nói: Ông đi với tôi. Chờ xe buýt sẽ muộn đấy.
Ngày ấy, đường về quê tôi lỏng chỏng những sỏi đá. Con đường làm trong chiến tranh đã hỏng, chưa sửa chữa gì. Đường về nhà thầy ở thôn Khách Nhi còn vất vả hơn nhiều. Những vạt mía chĩu ngọn, xoà xuống con đường nhỏ đổ gạch vỡ, mấp mô những ổ trâu, ổ gà.
Văn xuôi Vĩnh Phúc, từ ngày tái lập tỉnh, qua Tạp chí “Văn nghệ Vĩnh Phúc” và các báo chí Trung ương, người đọc trong và ngoài tỉnh vui mừng thấy đội ngũ viết Văn xuôi của miền đất cổ Trung du ngày càng đông đảo và trẻ hóa.
Thực ra, như Nhà văn, Nhà LLPB Ngô Vĩnh Bình thường nói vui rằng “Tôi là người Hà Nội gốc nhưng là gốc ngoại thành” vì ông quê ở làng Thuỵ Lôi, tên Nôm là làng Nhội, xã Thuỵ Lâm, huyện Đông Anh.