Nguyễn Hữu Thông
CHIỀU.
Lưng lửng chiều.
Lưng lửng nắng.
Dòng nước liu thiu.
Gió nghiêng bờ vắng...
Thương mẹ ngày xưa.
Lặn lội nắng mưa.
Vệt bùn lấm mai cua, vỏ ốc.
Niềm vui thơm vàng hạt thóc
Nỗi buồn dấu rối ổ rơm.
Cổng làng rêu phong.
Cây đa quên tuổi.
Suốt đời lầm lũi.
Mẹ chưa qua khỏi cổng làng.
Tháng Mười.
Hoa cải nở vàng.
Oà vỡ đau thương.
Mẹ đi xa mãi mãi...
Nhớ mẹ bây giờ.
Lặn lội trời cao.
Chắt chiu ngọn gió
Mây trắng, mây vàng, mây đỏ
Mẹ đi về phía trăng sao ...
Chiều muộn nôn nao.
Con ngước tìm bóng mẹ.
Trời cao lặng lẽ.
Vầng trăng toả ánh dịu hiền./.
HƯƠNG LÁ.
Vườn nhà ta có tự bao giờ.
Con lẫm chẫm tuổi thơ bưởi đã tròn trái nắng.
Nụ tím hoa chanh, hoa bòng cánh trắng.
Con chích chòe reo đánh thức hừng đông.
Thoang thoảng hương chanh, hương bưởi, hương bòng
Tóc mẹ vẫn thơm qua thời con gái.
Lặn lội sớm trưa chiêm mùa cấy hái.
Muộn nắng chiều mẹ hong tóc đêm trăng.
Mẹ vun mùa thu vào đống lá vàng.
Chắt chiu lửa sưởi mùa đông buốt giá.
Cây vườn nhà bốn mùa thơm hương lá.
Lất phất heo may, hơi khói cay nồng.
Mẹ đã đi xa, sương trắng bãi cồn.
Hương bưởi, hương chanh, hương bòng lặng lẽ
Mướt ánh trăng khuya buông làm tóc mẹ.
Thăm thẳm lòng con hương lá cây vườn./.
MẸ ƠI!
Con chưa lớn...
Mẹ về trời.
Mẹ ơi!
Mẹ sống trọn đời yêu thương.
Tảo tần mưa, nắng, gió, sương.
Lo toan - Cần mẫn - Nhịn nhường - Chắt chiu.
Bờ đê tất tưởi bóng chiều.
Con đò vẹt bến, xiêu xiêu gió đồng.
Mẹ ơi!
Sóng nước bềnh bồng.
Mái chèo thì ngắn, dòng sông thì dài.
Bữa nghèo cơm sắn, cháo khoai.
Nuốt lo, nhịn tiếng thở dài -dấu con.
Lời ru vẫn ánh trăng tròn.
Cho con trong sáng tâm hồn.
Mẹ ơi!
Giờ con đã lớn nên người.
Cầu mong hồn Mẹ thảnh thơi Niết Bàn.
N.H.T