Nguyễn Ngọc Tung
LỜI BÁC THẮP SÁNG QUÊ HƯƠNG
Chương 1
“ Bác Hồ, một tình yêu bao la”
1.“Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”
Mẹ ru
Thơm hương ngô hương lúa
Gieo vào tuổi thơ con
“Tháp Mười đẹp nhất bông sen…”
Bao mùa sen nở
Quện thơm hương đời
Bác là nguồn thơ, là ánh mặt trời
Hồn thiêng Tổ quốc
Mẹ cha nay đã là mây trắng
Lời ru xanh
Nâng cánh cuộc đời.
Con lớn lên
Nghe lời cha hát:
“Giải phóng Điện Biên
Bộ đội ta tiến quân trở về…”
Rợp trời quê sao vàng cờ đỏ.
Tháng Năm hoa ban nở
Trắng trời Tây Bắc
Bầu trời đầy sao
Bác Hồ là ngôi sao sáng nhất
Xua tan tăm tối đêm đen
Tuyên ngôn Độc lập
Đất nước sang trang
Những chân trời mở sáng
Dân có ruộng
Lúa dập dìu thôn xóm
Thóc đầy bồ
Khói lam chiều ấm áp làng quê
Đất nước nở hoa
Ta làm chủ đời ta và Tổ quốc
Cánh diều bay theo tia nắng cầu vồng
Mẹ vẫn hát
Lời ca dâng Đảng, Bác
Thơm ngát mùa sen, thơm ngát mùa Xuân.
Chúng con hát:
“Ai yêu Bác Hồ Chí Minh…”
Lời hát
Như ngàn hoa khoe sắc
Như đàn chim tung cánh mặt trời
Lời hát
Núi rộng sông dài
Gói yêu thương nồng ấm
Con làm theo Năm điều Bác dạy
Rực sáng ánh huy hiệu măng non.
Ngày theo mẹ
Đón Bác Hồ về thăm
Chiếc kẹo Bác Hồ
Còn thơm như nắng
Tấm ảnh chụp bên Người đã thành năm tháng
Bác cười mùa Xuân tỏa sáng
Bác như ông tiên
Mà thật gần
Người bắt nhịp
Bài ca kết đoàn
Bác cháu hát
Đồi Cao hát
Đầm Vạc hát
Bóng Người lồng lộng núi sông
Bác là ánh thái dương
Tỏa rực trong tim người Vĩnh Phúc.
Trên ngực con
Chiếc huy hiệu“Cháu ngoan Bác Hồ” rực sáng
Khăn quàng đỏ như bay lên
Con đã khóc
Nước mắt dâng hạnh phúc ngập tràn.
Thế hệ chúng tôi
Gác bút nghiên ra trận
Bão đạn mưa bom
“Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”
Lời hát ngân vang
“Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân”
Hành trang là vần thơ Bác
Tỏa rạng nhân văn
Tình yêu Tổ quốc
Cho tự do
Cho hạnh phúc con người
Mỗi khi vấp ngã
Lời Bác đỡ con lên.
Mỗi Xuân về
Cả nước lắng nghe thơ chúc Tết
Giây phút thiêng liêng
Mỗi câu thơ của Bác
Sấm dậy non sông
Mỗi vần thơ của Bác
Mênh mông tình đời, rạng rỡ mùa Xuân
Mỗi lần nghe thơ Bác
Niềm tin sáng hồn Tổ quốc
Việt Nam –Hồ Chí Minh
“Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”.
- “Bác Hồ là tình yêu thiết tha nhất”
Ngày Bác mất
Con ở nơi sơ tán
Máy bay địch gầm rú ngày đêm
Người họa sỹ vẽ chân dung Người làm lễ truy điệu
Mưa tầm tã ngoài trời
Lũ mấp mé mặt đê
Trống dồn dã, kẻng báo động dồn dã
Bước chân người tất tả
Bước chân chuyển núi dời non
Thương Bác Hồ
Người họa sỹ nước mắt hòa màu vẽ
Mồ hôi đẫm mặt toan
Cụ già khóc, em bé khóc, chiến sỹ khóc
Núi sông cùng khóc.
Con về Thủ Đô
Đi giữa dòng người
Trào nước mắt
Đất trời giàn giụa
Chầm chậm bước chân
Dòng người đi như vô tận
Nỗi đau vô tận…
Hàng cây như gục xuống ven đường
Trời Ba Đình như bản nhạc trầm
Di chúc của Người
Hào khí non sông
Thấm vào triệu triệu trái tim người con đất Việt
Hiệu triệu bước chân hành quân.
Nhà sàn Bác trống vắng
Trang báo Nhân dân Bác mới đọc
Nét bút dở dang
Ghi chú từng tin chiến thắng
Bác viết thư khen bộ đội, dân quân…
Bác nằm đó “Mặt trời trong lăng”
Cây bưởi, cây dừa miền Nam tặng Bác
Như vòng tang rũ xuống bên hồ
Rưng rức mùa Thu
Đàn cá Bác cho ăn mỗi buổi chiều về
Bơi lặng lẽ giữa mặt ao buốt lạnh
Cá nhớ Người như muốn khóc òa lên.
Con về làng Sen
Chạm ngưỡng cửa Người bước ra đất nước
Vẳng tiếng sóng sông Lam, gió núi Đại Huệ
Cổng tre đơn sơ
Hàng dâm bụt đỏ
Đường mòn, lối cỏ
Dấu chân Bác ngày nào
Ra đi tìm đường cứu nước
Bờ tre vẫn nhớ bóng Người
Hàng cau vẫn nhớ tình Người
Như cột buồm trước phong ba bão táp.
Ngày Bác về thăm quê
Cây mít sau nhà trĩu quả
Hoa sen thơm ngát làng Sen
Bác dâng hương Tổ tiên
Dâng hương cha mẹ
Bàn tay Người run run đặt lên chiếc võng
Chạm lời ru con cò con vạc xa xăm
Chạm tay mẹ ru trăng
Chạm câu hò thân thương xứ Nghệ
Bác khẽ lau nước mắt
Nước mắt chắt ra từ đáy tim Người.
Góc bể chân trời
Mấy chục năm bôn ba năm châu bốn bể
Tóc đã thành mây trắng
Bác về thăm quê
Thăm bà con hàng xóm
Bác hỏi thăm người làng có đủ cơm ăn
Trẻ em có được học hành?
Tình Bác mênh mông
Thân thương nồng ấm.
Con đến bến Nhà Rồng
Nơi Bác xuống con tàu làm phụ bếp
Đôi mắt sáng chân trời phía trước
Con sóng vẫn gọi tên anh Ba
Tiếng còi tàu còn vọng biển xa
Người thấu nỗi kiếp người nô lệ
Viết “Bản án chế độ thực dân Pháp”
Đấu tranh cho các dân tộc bị áp bức
Năm tháng bị đế quốc cầm tù
Bác viết “Ngục trung nhật ký”
Người suốt đời hy sinh vì nước vì dân.
Bác là Hồ Chí Minh
Chúng con dâng lên Người ngàn việc tốt
Như thấy Bác cười trong nắng mùa Xuân
“Bác Hồ là tình yêu thiết tha nhất”.
- Tên Người là những bài ca
Hang Pắc Bó còn in dấu Bác
Người về Tổ quốc
Cột mốc biên giới “108” rưng rưng
Bác hôn nắm đất quê hương
Nắm đất địa đầu Tổ quốc
Nắm đất hồn thiêng ông cha
Hồn thiêng dân tộc
Bác đặt tên núi Các Mác
Suối Lê Nin
Khơi nguồn sáng
Thắp niềm tin
Vạch đường cho dân tộc đi lên.
Người ngồi đó
Mặt trời cháy đỏ
Pắc Bó nơi Bác về
Tỉn Keo nơi Bác ở
Lán Nà Lưa
Bác vượt qua cơn sốt
Người dõi theo nhịp bước đoàn quân.
Lều cỏ Lê Nin
Bên hồ Ra- dơ- líp
Lê Nin viết “Bài ca tháng Mười”
Lán nứaTân Trào
Bác viết “Bài ca tháng Tám”
Rừng núi còn in
Bóng Người ung dung yên ngựa
Bóng Người bếp lửa nhà sàn
Bóng người đêm Đông thao thức
Bác thương bộ đội
Bác thương dân công
Bác nhớ đồng bào miền Nam ruột thịt…
Bác suốt đời hy sinh cho dân tộc
Người viết “Tuyên ngôn Độc lập”
Khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa
Cho đất nước nở hoa
Dân tộc Tự do kết trái.
Cả dân tộc gọi Người là Bác
Ôi! Thân thương tiếng gọi Bác Hồ
Tên Người, hồn sông núi
Tỏa sáng mặt trời
Tỏa sáng văn minh
Tỏa sáng tình yêu nhân loại
Tên Người là Hồ Chí Minh
Tên Người là những bài ca.
(Còn nữa)